June 30, 2017

Hành trình 2.439km Sài Gòn - Đà Nẵng hè 2017

(ngày đi tối viết, mệt quá thì khất hôm sau, hôm sau có thể sửa lại hôm trước khi nhớ thêm :D)

Ngày 1: Hòn Rơm

Định khởi hành từ 6h sáng cho mát mà cuối cùng dậy muộn thành ra hơn 7h mới lên đường, qua được Q4 hết gần 30 phút :) - đúng giờ đẹp mà. Được cái sáng đầu tuần nên đường vắng, từ Q2 trở đi đi thoải mái, không kẹt đường tí nào.

Lần này lại đi tuyến Hắc Dịch - Tóc Tiên, đường đẹp và vắng chạy ào ào, không bao lâu đã tới Bình Châu. Đồi cừu mà ai cũng khen mình thấy nó chỉ là một bãi đất rộng chăn thả mấy con cừu (trông nâu nâu chứ không có trắng bông nhé), thế mà qua đó thấy xe du lịch đổ khách xúm đông xúm đỏ chụp ảnh, không lẽ nhiều người chưa nhìn thấy cừu bao giờ vậy sao? :O

Bắt đầu vào địa phận Bình Thuận thì QL55 xấu hơn do vẫn là đường cũ, nhiều đoạn đang mở rộng 2 bên làm làn đường cho xe máy, và rất nhiều khúc quanh, trước giờ đi rất cẩn thận chỉ vượt chỗ vạch đứt và đường thẳng, trong một lần đang vượt một chiếc xe tải thì gặp khúc quanh, lỡ rồi định chạy cố thì gặp ngay một xe CSGT đi ngược chiều. Thế là xong phim. Hai anh CSGT này hên ghê, do thổi mình nên trong lúc đứng lại ngoắc thêm được cả chục anh khác, đều lỗi vượt khúc đường cong. Chào mình xong anh ấy còn hỏi "Xui quá phải không anh, gặp đúng lúc xe chạy qua", vui vẻ với nhau dễ làm việc :D

Trưa ghé Phan Thiết hay ăn ở mỗi quán 49 bên bờ sông Cà Ty, quán bình dân, luôn gọi món gỏi cá mai (trước hay sợ gỏi cá chứ ăn gỏi cá mai ở đây đâu 4-5 lần chưa lần nào thấy làm sao :D), ngồi vỉa hè gió mát rượi. Lần đầu tiên ăn cá bò hòm nướng, cá biển đúng là đủ loại hình dạng. Sông Cà Ty trông vậy chứ mặt nước hai bờ sông đầy rác, có điều chắc ít dân nên chưa đến mức làm nước đen thui và bốc mùi như ở các thành phố lớn.

Biển Hòn Rơm bãi dài rộng và sạch như Vũng Tàu, hơn cái là rất vắng và nước trong xanh. Hôm nay không có sứa, hai lần dính sứa ở đây rồi nên cứ bị ám ảnh mấy con sứa :). Ăn ngay ở một quán ven biển, họ cũng mua của dân chài buổi sáng thôi, thế nên phập phù, có gì ăn nấy. Lần này toàn nướng sò và mực, giá thì cũng như chợ SG, được cái là tươi rói, mực còn sống (chính xác là đang ngáp ngáp :D).

Ngày 2: Ninh Chữ

Từ Mũi Né trở ra phía Bắc là khung cảnh thiên nhiên "trên trời dưới cát" và biển lúc có lúc không. Chạy theo DT716 tới ngã ba quẹo phải đi Bàu Trắng là bắt đầu DT716B - nguyên một con đường 4 làn có thảm cỏ và cây ở giữa, có vỉa hè rộng 5m, nhưng chỉ có nắng chói chang và mênh mông cát ở hai bên đường, thỉnh thoảng mới có xe qua, chạy còn sướng hơn cao tốc. Đoạn đường này kéo dài đến cầu qua sông Cổ Luỹ thì nhỏ lại và đi ra QL1A.

Thay vì quẹo trái ra QL1A thì có thể quẹo phải để đi tiếp DT716 dọc theo bờ biển, bắt đầu sang Bình Thuận cũng sẽ thấy núi chập chùng bên trái và biển xanh ngắt bên phải. Đi tới biển La Gàn sẽ có bãi đá bảy màu nhưng mà thấy có biển thu phí trên con đường nhỏ rẽ vào nên mình bỏ luôn. Đi qua chùa Cổ Thạch nhưng mà chùa chiền mình không thấy quan tâm lắm nên cũng qua luôn, chùa mà càng thấy đông xe càng không muốn ghé.

Hết đường DT716 chỗ gặp lại QL1A (đường 17-4) sẽ nhìn thấy cánh đồng điện gió Tuy Phong. Ăn trưa ở quán Vĩnh Hảo ven QL1A bên bờ biển, để ý dọc đường thì quán này có vẻ lớn nhất, tuy nhiên quan trọng là nó có dãy quán lợp mái lá rất mát và quán ở đây toàn ven bãi cát có thể ngắm cả một vùng biển xanh ngắt, thỉnh thoảng thấy vài cái tàu. Đi qua nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân nằm phía biển.

Gần đến ga Cà Ná thì quẹo phải sang đường ven biển Ninh Thuận, phong cảnh một bên núi một bên biển xanh ngắt, con đường lượn quanh co trên triền núi tuyệt đẹp. Đường đi nhiều đèo dốc tuy nhiên hầu như không có xe nên đi thoải mái, không nguy hiểm như mấy đèo Bảo Lộc hay Prenn. Đi trên đường này sẽ hơi mất thời gian dừng xe ngắm cảnh. Các anh làm đường cũng tính khá xa, dù đường giờ không có mấy ai đi nhưng vẫn có rất nhiều bãi rộng với ghế đá để phục vụ khách du lịch đậu xe ngắm cảnh :)

Biển Ninh Chữ hoá ra chán, nước xanh trong nhưng gần bờ đục do cát đen và bùn gần giống Cần Giờ.

Tối ăn cơm gà Khánh Kỳ, ngon, giá còn đắt hơn cả cái quán cơm gà ngon hay ăn ở SG :)

Ngày 3-4: Nha Trang

Đi thăm tháp Chàm, đẹp, nắng chói chang.

Sáng ghé bảo tàng Hải dương học, bảo tàng đang có sửa chữa nên không được lên tầng hai khu vực trưng bày tiêu bản. Ra khỏi bảo tàng thì định lên chỗ dinh Bảo Đại nhưng khu này cũng đang sửa chữa và đường lên thì quá xấu, không biết lần này có làm đường mới luôn không, lên một đoạn thì bị bảo vệ chặn lại.

Ghé tiếp qua nhà thờ Đá, phải nói đây là một trong số ít các nhà thờ lớn, đẹp và có tuổi đời khá lâu. Hay là nhà thờ mở cửa thường xuyên cho du khách vào coi bên trong.

Trời nắng quá nên chiều quyết định đi Hòn Bà luôn cho mát :), từ trung tâm Nha Trang chạy vào HL39 xong là tới đường đi Hòn Bà. Đường nhỏ, nhà cửa thưa dần, quanh co uốn lượn, hai bên là cây rừng. Một lúc lại gặp xe máy của người dân, hoặc mấy con bò do đám trẻ con chăn thả dọc đường. Cứ tưởng đi mãi thế là sẽ tới, ai dè đến khi còn cách khoảng 28km thì gặp một trạm kiểm lâm, và phải quay lại. Anh kiểm lâm trẻ cho biết theo một quyết định của UBND tỉnh từ tháng 4/2016 đã cấm mọi người lên Hòn Bà.

Ở Hòn Bà về thì ghé xuống đập Suối Dầu (thời Yersin gọi là Suối Giao), sau đó ghé nhà thờ Hà Dừa, mới biết cái nhà thờ này gần đây. Đây là một giáo xứ lâu đời, giáo xứ Hà Dừa có trước năm 1740 và nhà thờ đầu tiên đã được xây dựng năm 1870. Nhà thờ hiện tại hoàn thành năm 1917 (số ghi trên tường mặt chính), tức là còn sớm hơn cả nhà thờ Đá. Nhà thờ có vẻ bề ngoài, chắc do thời tiết, đen trắng lẫn lộn, trông rất... xưa cũ :). Điều đặc biệt là nhà thờ có kiến trúc Á Đông, bên trong giống kiểu đình làng Việt Nam, với cửa gỗ trạm trổ, các hàng cột gỗ tròn, mái gỗ với nhiều hình chạm khắc...

Thành cổ Diên Khánh giờ chỉ còn 2 cái cổng thành thấp nhỏ sơn màu hồng :), vòm cổng chắc cỡ khoảng 4x4 mét đủ cho một xe oto đi qua. Hai bên có một đoạn tường thành thấp bằng đất. Đi từ cổng này sang cổng kia chắc chừng 1km, thành khá nhỏ và thấp vậy mà khi xưa đánh nhau thế nào mà Trần Quang Diệu cũng phải vây thành mãi mới thắng được Võ Tánh :)

Ngày 5: Quy Nhơn

Sáng ghé Hòn Chồng xong chạy qua đài thiên văn mà lần này đi xui quá, toàn gặp "đang sửa chữa", đài thiên văn cũng đang sửa sang gì đó, thế là khỏi xem :(

Kế hoạch ban đầu là SG-Nha Trang, do một số địa điểm ở Nha Trang không như dự tính, tình hình thay đổi quá nhanh thế nên kế hoạch thay đổi, quyết định thẳng tiến Huế luôn cho nó máu :)

Trời nắng quá thế nên chưa ghé được Viện Pasteur và bảo tàng Yersin, trên đường về sẽ ghé, còn nếu về đường khác thì lại phải hẹn lần sau.

Từ Nha Trang đi theo đường Phạm Văn Đồng (DT657) vòng vèo theo bờ biển dù xa hơn đi QL1A. Đường sáu làn đẹp mà không có ma nào đi. Đến vịnh Nha Phú thì lại quay lại QL1A cho tới Ninh Hoà, ghé vào ăn nem nướng ở quán Bà Năm (50A Lê Lợi, Tx. Ninh Hoà), quán nhỏ và có một chiếc 16 chỗ đỗ ngay cửa nên che mất luôn, đi qua phải hỏi đường mới tìm thấy :). Nem ngon nhưng đúng như review có coi trên Google, quán có vẻ không thân thiện lắm.

Từ Ninh Hoà chạy tiếp QL1A cho đến Vạn Lập thì rẽ qua đường Nguyễn Huệ thì thấy nó chạy gần biển hơn QL1A. Hoá ra đường này nhỏ và xấu, dù chạy ngay bên vịnh Vân Phong nhưng cách xa bởi đồng ruộng, nhà dân nên chỉ nhìn thấy vịnh xa xa, và đoạn này đất cũng bằng phẳng nên không có chỗ nào mà nhìn vịnh từ trên cao. Chạy qua Tu Bông đành phải rẽ trái vào một con đường nhỏ đi qua một làng để quay lại QL1A.

Chạy tiếp qua Cổ Mã, biển Đại Lãnh xong là bắt đầu leo đèo Cả. Leo đèo Cả một hồi xong thì gặp QL29, thế là quẹo qua đường đó vì thấy nó bám biển dù dài hơn nhiều so với đi QL1A. Đoạn đầu QL29 chạy thẳng xuống Vũng Rô ngắn nên rất dốc, thấy rất nhiều lồng bè trong vịnh Vũng Rô. Đang chạy thì thấy di tích tàu không số, thế là ghé vào coi, cứ tưởng còn xác tàu nằm trong vịnh (hoá ra đã được VNCH kéo về làm chiến lợi phẩm ngay ngày đó). Ven bờ vịnh chỉ có một cái bia "Tổ quốc ghi công", ngoài một số câu trích dẫn lời lãnh đạo bố trí rải rác dọc con đường vào thì không có thông tin lịch sử gì về nơi đây như cái tên của nó.

Đi tiếp QL29 cho đến khi gặp đường Phước Tân - Bãi Ngà thì đi thẳng vào đường này theo vì quẹo trái. Phước Tân - Bãi Ngà là một con đường 4 làn mới làm, đẹp và chạy êm ru, đi qua sân bay Tuy Hoà cho tới tận cầu Hùng Vương. Đi đường này vắng nhưng phải chú ý xe máy đi ngược chiều.

Từ Tuy Hoà do sợ tới Quy Nhơn muộn nên cứ chạy thẳng QL1A, 17h30 tới check-in xong xuôi còn kịp ra ngó biển Quy Nhơn: sạch, cũng khá dốc như Nha Trang nhưng nước không trong bằng, cát vàng và cũng thô hơn.

Ngày 6-7: Đà Nẵng

Nha Trang chào đón bạn với cái ngột ngạt của người và xe không khác gì SG. Đà Nẵng cũng nhộn nhịp hơn rất nhiều, rất nhiều toà nhà, công trình mới mà mình chưa thấy 7 năm trước đây. Nhưng tới Đà Nẵng thấy dễ chịu hơn hẳn :)

June 22, 2017

Đi thăm thuỷ điện Trị An

Cách đây vài tháng mới đọc một bài hỏi đường đi chiến khu D, mới biết nó ở gần thuỷ điện Trị An với mấy cái hồ lớn và một cánh rừng, nằm ngay bên dưới rừng Nam Cát Tiên. Vậy là lên đường đi một chuyến trong ngày, nhưng chỉ định đi coi thuỷ điện và coi rừng thôi chứ không định vào chiến khu D

Lên đường từ 6h sáng cho mát, ghé Như Lan mua 2 cái kebab và mấy cặp bánh dày giò, xong chạy một hồi hơn 7h thì qua cầu Hoá An (Biên Hoà) quẹo trái vào Nguyễn Du tới một chỗ đẹp và rợp bóng cây mát mẻ, một bên là hồ của KDL Bửu Long thì dừng lại ăn sáng. Trong lúc gặm bánh mỳ mới phát hiện đứng ngay cổng Văn Miếu Trấn Biên - một địa điểm đọc thấy trong khắp sách vở về miền Nam thời kỳ mở cõi. Bên trong rộng, đẹp, gồm một dãy nhà chạy thẳng từ cổng vào, mỗi nhà có một tên nhưng không nhớ hết :)
Văn miếu Trấn Biên (Biên Hoà, Đồng Nai)

Sau khi ăn sáng và ghé Văn Miếu xong thì DT768 thẳng tiến, đầu tiên tính đi DT761 (ngắn hơn nhiều) nhưng sau được biết dễ kẹt xe ở QL1A đoạn Hố Nai nên đi DT768 - dài hơn và quanh co bám theo sông Đồng Nai nên cũng đẹp hơn nhiều. Khoảng 1/3 đoạn DT768 đầu tiên vẫn khá đông dân cư và chạy qua mấy khu vực khai thác cát đá nên đường hơi bụi và gặp nhiều xe tải lớn, đi đoạn này hơi bị chán. Nhưng càng về sau đường càng vắng và chạy quanh co đi khá thoải mái. Giới hạn tốc độ 60km/h trên toàn tuyến, trừ KDC ở địa phận Biên Hoà.

Đi hết DT768, quẹo trái sang DT767, chạy chừng 2km thì có đường quẹo trái tiếp đi vào thuỷ điện Trị An, đường ở đây bắt đầu vắng hoe thỉnh thoảng có xe của dân địa phương và các bạn phượt. Đường đê chạy vào thuỷ điện Trị An một bên phía bờ hồ xây tường cao chừng 1m thế nên đi trên đường là không có nhìn thấy gì bên hồ. Đường không có đèn nếu không xây tường chắc mấy anh nhậu về đi đêm loạng quạng lao xuống hồ chắc chết.


Đập thuỷ điện hoá ra không hoành tráng như mình đã nghĩ, đứng từ trên đập nhìn xuống hạ lưu thấy nhà máy, nhà dân, công sở rồi xa hơn là một màu xanh của rừng thấy thật thanh bình (trái ngược cứ nghĩ nhà máy là nó ầm ĩ lắm :D). Ngay gần barrier ở lối vào bên dưới biển STOP có một biển cấm chụp ảnh trong vòng 150m, thế nên mình không có chụp cái ảnh nào ở đây, tuy nhiên để ý các bạn phượt từ trẻ tới già thì hầu như ai cũng vẫn lấy smartphone ra, còn chụp gì thì chịu vì mình không tới hỏi :D. Cũng không có ai ra nhắc nhở gì hết. Mình cá là nhiều người không thấy cái biển cấm chụp ảnh phía ngoài, đúng ra nó phải cắm thêm ở khu vực phía trên đập, nơi mọi người hay đứng ngắm cảnh.

Thấy còn đường đi tiếp qua đập và đi ngược ra (chạy vòng quanh hồ) nên chạy tiếp luôn, thời gian hơi nhiều mà. Đi thêm một đoạn là có lối rẽ trái xuống Hiếu Liêm, còn lối đi tiếp trên bờ đê giờ không còn ai đi, một bên là hồ nước mênh mông, một bên là cánh đồng và rừng. Đi mãi tới một cái barrier nữa thì được biết là đường này có đi ra được DT761 nhưng mà còn 4km đường đất đỏ xấu, không đi được đâu, thế là quay lại. Định lúc đi trên DT761 sẽ coi đầu kia đường thế nào mà cả đi lẫn về đều quên mất.


Ở thuỷ điện ra chạy hết DT767 tới khi thấy quẹo trái một góc vuông luôn là qua DT761, con đường xuyên rừng, đầu đường có trạm kiểm lâm, vào thì không sao, lúc quay ra sẽ có một anh ra kiểm tra xe xem có gỗ hay thú rừng không. Không biết một năm tóm được mấy anh lơ ngơ. Đường thẳng tắp cứ thế chạy qua rừng, lúc lên lúc xuống dốc, hai bên rừng cây xanh rì, thỉnh thoảng mới gặp xe và mấy phượt thủ. Lâu lâu gặp một con đường đất đỏ đi sâu vào trong rừng.


Chạy mãi tới ngã ba với DT753 thấy tượng đài chiến khu D thì quẹo phải sẽ đi Phú Lý, chạy thẳng một đoạn rồi đi vào rừng nếu muốn thăm chiến khu D. Nghỉ ở đây một lát thì gặp một xe CSGT đi qua, có 4 anh, thấy các anh ấy tóm một xe tải (chở đầy lợn :D), một lúc sau thấy có một phượt thủ đang đi giữa đường bình thường cũng bị ngoắc vào, không biết lỗi gì. Đến lúc về không thấy các anh ấy đứng đó nữa, một lúc sau lại gặp các anh ở nhánh DT761 phía bên kia với một đám phượt. Đây là chốt duy nhất gặp trong suốt cả ngày đi đường.

Đầu đường DT761 bắt đầu từ ngã ba đi Phú Lý

Chạy tiếp một phát tới giáo xứ Phú Lý coi sao. Hơn 12h thì tới nhà thờ giáo xứ Phú Lý, nói chung cũng như nhiều giáo xứ khác, không có gì đặc biệt, nhà thờ thì mới xây xong năm 2012.

Nhà thờ giáo xứ Phú Lý

Đường đất đỏ đi vào rừng chỉ sợ lúc mưa thôi, chứ lúc khô thì đường phẳng đẹp, đi tốt. Chui thử vào một con đường rồi đi sâu vào gần 1km, toàn cây là cây thôi, rồi muỗi vo ve quanh người.


Dọc đường thỉnh thoảng có nhà bày bán mấy trái sầu riêng hoặc mít, mua mấy trái, bao ngon luôn. Giá thì cũng như ở thành phố thôi, trên rừng muốn ngon cũng không rẻ.

Trên đường trở về DT768 thấy có đền thờ liệt sỹ miền Đông nên cũng ghé vào, nhưng vào trong thấy trời nắng quá thế là chỉ chạy xuống ngó khúc sông Đồng Nai trước mặt một lúc xong là chạy tuốt về.